Chinh phục A Pa Chải tháng 9/2019

A Pa Chải - Cực Tây của Tổ quốc vốn nổi tiếng về độ khó khăn khi chinh phục so với các điểm cực còn lại.

Mãi đến bây giờ mình mới có cơ hội để chinh phục điểm cực mốc phía Tây này nên viết chút review cho các bạn có ý định đến nơi đây.

1. Trải nghiệm cung đường lên A Pa Chải

Trên mạng cũng đã có sẵn nhiều bài review về cung A Pa Chải, nhưng tính đến thời điểm này (tháng 9/2019) thì có nhiều điểm không còn đúng lắm nên vẫn phải viết review mới.

Mình đi ô tô từ đường HCM lên Điện Biên -> Mường Nhé -> A Pa Chải nên viết review trên quan điểm của tài xế ô tô.

Nhìn chung đoạn đường từ đường HCM đến Điện Biên rất tốt, dường rộng, 2 xe tránh nhau thoải mái. Các đoạn đường đèo đều được mở rộng nên không có cảm giác bức bí

7h 30 sáng mình xuất phát từ Điện Biên.Đoạn đầu từ Điện Biên đi Mường Chè đường khá hẹp, khá quanh co nên ôm vô lăng khá mỏi. Từ Mường Chè đi Mường Nhé đường rộng, chạy rất sướng không phải nghĩ.

12h30 nghỉ ăn trưa ở Mường Nhé. 1h30 lên đường đi A Pa Chải. Quãng đường chỉ 60km nhưng cũng mất gần 2 tiếng. 15h30 đến đồn biên phòng A Pa Chải, làm thủ tục và xin người dẫn đường đi lên cột mốc.

Từ đồn biên phòng đi khoảng 3km tới địa điểm thuê xe máy, thuê 1 chiếc xe máy cho chú bộ đội dẫn đường, nhà mình chạy chiếc Tucson đi theo sau (chi tiết này quan trọng)

Chú bộ đội dẫn đường cho xe mình đi qua 1 quãng đường đất dài tổng cộng khoảng 3km. Mặc dù mình đi vào thời điểm ít mưa, nhưng vẫn có những chỗ sình lầy mà xe mình rất khó khăn khi vượt qua (phải chạy đâm vào lùm cỏ, xước hết cả sơn xe)

Vượt qua được quãng đường gian đất gian nan nhất trong toàn chuyến đi, thì tới đoạn đường đổ bê tông. 5km đầu của đường bê tông rất rộng, ô tô đi thoải mái. Hết 5km đầu thì đến nhà chờ, đường bê tông nhỏ lại không đi ô tô được mà chỉ có thể đi xe máy.

16h20, nhà mình phải xuống xe và đi bộ dần lên, nhờ chú bộ đội chở từng người lên 1.

16h45, người đầu tiên được chú bộ đội chở đi quay ngược lại, báo quãng đường còn rất xa, nếu cả nhà cùng lên tới nơi thì trời sẽ tối

Cả nhả sau khi lội bộ lên dốc được hơn 20p thì gặp người quay lại báo tin, mặc dù rất thất vọng nhưng vẫn quyết định quay lại chờ sáng hôm sau

Loay hoay mãi mới đánh được chiếc xe Tucson giờ đây đã trầy trụa tè le do phải lụi vào đám cỏ mới có đường đi. Đường đất có nhiều chỗ sình lầy hoặc khe đá lởm chởm, xe du lịch không vượt qua được mà phải dùng các loại xe có gầm cao cỡ bán tải.

Chiếc Tucson nhà mình có khoảng sáng gầm xe là 172mm tức là cực kỳ cao so với các loại xe du lịch phổ thông nhưng vẫn không thể chiến nổi đường này, có nhiều đoạn vẫn bị cạ gầm nếu không chấp nhận lụi vào 2 đám cỏ bên đường. Sáng hôm sau nhà mình gặp đoàn cũng chạy Innova vào trong (với độ cao gầm hơn có lẽ hơn chiếc Tucson 1 xíu) thì thấy cũng phải luồn lách khá vất vả.

18h cả nhà mới loay hoay về tới đồn biên phòng, tắm rửa vội rồi ăn cơm cùng các chú bộ đội. Nhà mình đi cùng một bác đại tá nên được mời ăn cơm chung và giao lưu với các anh bộ đội. Thấy có một đoàn khác cũng đã liên hệ đặt phòng và đặt cơm trước tại doanh trại, và họ ăn riêng chứ không ăn chung với bộ đội

Đồn biên phòng có nhà nghỉ phục vụ du khách, có dạng nhà xây và nhà sàn, nhà sàn còn dùng để làm nơi ăn uống, nhưng hiện đang tu sửa nên chỉ dùng để ngủ. Do có ô dù bảo kê nên nhà mình được dùng ké nhà tắm của chỉ huy có máy nước nóng. Khách du lịch dùng nhà tắm thường thì sẽ khá lạnh nếu tắm chiều tối.

05h30 sáng hôm sau dậy sớm chuẩn bị để phục thù cho thất bại hôm trước. Sau khi dùng cơm sáng ở đồn biên phòng, nhà mình mượn 03 chiếc xe máy của các anh biên phòng để đi đến điểm mốc. Những chiếc xe này tốt hơn những chiếc xe thuê ở ngoài rất nhiều (mà giá thuê ở ngoài cũng 300k/ngày)

7h15 xuất phát từ đồn biên phòng, nhưng cũng phải đến hơn 8h nhà mình mới tới được nhà chờ sau khi vượt qua khoảng 15km đường hỗn hợp (nhựa - đất - bê tông). Nhà mình toàn những người chạy xe máy rất yếu tay nên chạy rất chậm, nếu ai quen chạy xe máy có lẽ chỉ đi mất khoảng 30p.

Đến được nhà chờ là mới chỉ là bước đầu của sự khó khăn. 4km đường bê tông lên dốc cao liên tục sẽ chào đón bạn ở phía sau nhà chờ này. Do toàn người cao tuổi, nhà mình có nhờ 02 anh bộ đội chở cả nhà lần lượt vượt qua quãng đường bê tông. Chốt hạ của chuyến chinh phục là hơn 450 bậc thang để lên tới cột mốc. Nếu leo bộ toàn bộ từ nhà chờ đến cột mốc có lẽ sẽ mất ít nhất 2 tiếng với 1 người khỏe mạnh

Nhưng thành quả thì cũng thật xứng đáng với công sức đã bỏ ra

2. Những điểm cần lưu ý khi du lịch A Pa Chải

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Báo cáo về Phân loại rủi ro nhân quyền liên quan đến AI tạo sinh

DẠY TIẾNG ANH CHO TRẺ EM: NHỮNG ĐIỀU BẬC CHA MẸ NÊN BIẾT

Sự lầm tưởng về tính công bằng của quyết định tập thể